[Review] Live action Rurouni Kenshin: The Beginning / Lãng khách Kenshin: Khởi đầu

Vào ngày hôm qua, 30/7, phần phim cuối cùng (mặc dù nó có tên là Khởi đầu) của Lãng khách Kenshin đã được ra mắt trên Netflix. Và sau khi xem xong, mình xin có chút ý kiến về phần phim này. 

Như bài mình đã đăng trước đây về cả loạt phim, phần cuối này đáng lẽ ra phải được đưa lên trước phần Hồi kết. Bởi đây là khởi nguồn cho mọi đau khổ, tội lỗi của nhân vật chính. Nhiều chi tiết trong phần này đã được kể qua ở những phần trước, bởi vậy nội dung không có gì mới mẻ nếu không muốn nói là thừa thãi. Sự sắp xếp ngược đời này của NSX còn khiến cho các sự kiện trong quá khứ được kể hai lần, một lần thì quá lướt, còn một lần đầy đủ và hợp lý hơn nhưng do đã biết trước kết quả nên không còn tạo được hấp dẫn. Tuy nhiên, với việc kể lại từ đầu câu chuyện, phần cuối này có thể đứng một cách độc lập, người mới có thể hiểu được mọi thứ mà không cần quan tâm đến những phần trước đó. 

Thêm một điểm cộng, đó là do phim về những gì trong quá khứ, khi nhân vật chính đang là một sát thủ khét tiếng nên chúng ta được chứng kiến những nhát kiếm đầy uy lực, không chút do dự, những màn gi.ết chóc dứt khoát đến rợn người... Hơn nữa, vì Kenshin lúc này chưa đi phiêu bạt yang lake nên vẻ ngoài lúc nào cũng tinh tươm =))) 

Phim là một chuyện tình đẹp nhưng cũng đầy bi thương của một người con gái hai lần bị hạnh phúc vụt qua trước mắt. Mình đã mong cảnh cuối sẽ là gì đó tươi sáng ở hiện tại bởi vì từ đầu đến cuối phim đã có quá nhiều sự u ám. Nhưng không, màu phim vẫn giữ nguyên và cái kết theo kiểu mở (mặc dù sự thật là nó đóng) để khán giả tự suy diễn. 

Về vài thứ khác, Satoh Takeru vẫn tuyệt vời như vậy. Mình có xem nhiều video hậu trường và biết được anh ấy đã phải luyện tập nhiều như thế nào để có thể diễn những pha hành động chân thực đến như vậy. Về chị đóng vai Tomoe (xin lỗi vì em không nhớ tên chị), chị thực sự rất đẹp. Nhưng mà diễn xuất của chị hơi cứng, cứng như bộ wig của chị vậy. Mình bị đóng khung trong đầu hình ảnh Okita của Ryo Yoshizawa trong Gintama mất rồi nên khi thấy phiên bản này, mình  đã hơi hẫng một chút. Chú đóng Saito sang phần này nhiều nết nhăn quá rồi ~~

Lan man vậy thôi, dù sao thì phần cuối này cũng khá tròn trịa, vừa đủ để đưa đẩy cảm xúc, bõ công mình hóng bấy lâu nay. 

#reviewkocotam

Nhận xét

Bài đăng phổ biến

[Giới thiệu manga dịch] Versus (Đối đầu)

Saitama - Khi kẻ tầm thường trở nên phi thường

[Giới thiệu manga dịch] Rohan au Louvre (Rohan ở bảo tàng Louvre)

Tổng số lượt xem trang